Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2011

Vịt con với giấc mơ làm Thiên Nga.

Trên gác xép của 1 dãy nhà trọ, tôi đang type những dòng cuối cùng của mình tại nơi đây.
Cuộc sống của một người tỉnh lẻ của tôi (& rất nhiều những con người khác nữa) nơi phồn hoa đô hội này thật khó có bút mực nào có thể diễn tả nỗi.
Nhưng không ai có thể phủ nhận được một điều rằng, nếu không có chúng tôi (những người từ phương xa đến đây để lập nghiệp) thì có lẽ New York sẽ mất đi vẽ tráng lệ, Lodon sẽ mất đi sự sầm uất & New Deli cũng sẽ không còn vẽ chộn rộn, láo nhào thường khi.
Chúng tôi đến đây, để rồi 10 - 20 năm sau nữa, chúng tôi cũng sẽ nói rằng nhà mình ở Sài Gòn, đi xe biển số với con 5 ở đầu, và xuôi ngược về quê mình mỗi dịp Tết về như đi thăm nơi đất lạ.
Mọi thứ đã xong xuôi đâu đấy, vào đúng vị trí của mình để được chuyển sang 1 ngôi nhà trọ mới, 1 cuộc hành trình mới đầy những điều thú vị, bất ngờ & hay ho phía trước.

Entry này được viết tặng tất cả những người tỉnh lẻ ở đất Sài Thành.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét