Thứ Ba, 12 tháng 4, 2011

Người luôn chiến thắng trong những cuộc tranh luận nơi công sở.

Sáng nay, công sở nổ ra 1 cuộc tranh luận gay cấn.
Và phần thắng thuộc về ai?
Bạn đoán thử xem?
....
Sếp Vinh.
Vẫn như mọi khi.

Thứ Hai, 11 tháng 4, 2011

Lỡ dại.

Lỡ dại, save 1 file trên desktop. Lâu ngày cũng quên.
Sáng nay phát hiện ra.
Bỗng nhiên, sợ, không dám liếc nhìn cái desktop lấy 1 cái.
Rõ khổ!!!

Chủ Nhật, 10 tháng 4, 2011

Người bạn mới quen & Everyday inspiration board.

Hôm rồi, đến chơi nhà 1 người bạn mới quen.
Đứng phì cười trước tấm EVERYDAY INSPIRATION BOARD của anh này. Hóa ra, trên đời cũng có người tửng giống mình.
"TÌNH YÊU, TUỔI TRẺ & NIỀM HY VỌNG"
Dòng chữ được ghi hoa ngăn ngắn trên tường. Thấy hay hay. Chả hiểu anh này đang tự dày vò or đang tự khích lệ bản thân đây, chỉ thấy đầy màu sắc của tự vấn bản thân. Giống mình. Hê hê...

Dòng chữ hiện tại trên board của mình là: "NGHIÊM KHẮC VỚI BẢN THÂN" & 1 cái target phải đạt đc trong tháng 6 này. Nói thật nhé, cái target này, mình kho chỉ dán to tổ chảng trên board đâu, mà còn ịn nó chi chít ra hết cả nhà: trên gương, trên cửa sổ, trước tủ quần áo, trên cửa ra vào... chỉ chừa mỗi cái toilet thôi... ^-^

Đôi khi những người trẻ tuổi chúng tôi , hay bắt gặp cảm giác mất phương hướng, chơi vơi đâu đó trong cuộc sống thường nhật này. Khi nó, kim chỉ nan ở đâu? Chúng ta ai cũng nói dễ ẹt, vì nó nằm ngay sâu thẳm trong tim mỗi người đấy thôi. Chỉ có điều, lúc đó quá ngu muội, quá mụ mị nên khó lòng mà có thể hiểu nổi mình là ai, mình làm gì & cứ hỏi "tôi là ai trên trái đất gần 7 tỷ người này". Thế nên, tôi vẽ, tôi tô màu các khoản mục, kết nối chúng lại với nhau theo một trật tự mà chỉ có mịnh tôi hiểu. Và đặt cái board ấy ở nơi trang trọng nhất của căn phòng nhất, có thể.
Để những lúc rơi xuống đáy của bi kịch tuổi 20, tôi có thể tìm thấy mình.

Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

Tối nay, tôi lại say.

Ngồi mà hàng tá những gạch đầu dòng chạy ra. Hàng tá muốn theo đôi bàn tay, chảy lên bàn phím.
- 1735km nè.
- Niềm tin nè.
- Job đối với những người mới ra trường nè.
- Tình yêu đơn phương? Có nên yêu đơn phương trọn đời ko nè?
- Dũng cảm khi từ bỏ? Hay quá sợ hãi mà níu kéo?
- Sự bất hiếu nè...
Hàng tá... Nhưng ko biết chọn cái gì? Bắt đầu từ đâu? Có lẽ, mình nên tổ chức & học cách viết lách 1 cách có "chiến lược". Ví như, láy cuốn sổ ra, viết những chủ đề mình muốn viết ra, gạch đầu dòng những ý tưởng khi nó chợt xuất hiện, để đó, rồi khi nào có hững lấy ra tổng hợp lại.
Haizz... Nghe giống nghệ thuật sắp đặt quá.

Chỉ có điều, tối nay mình lại có hơi men trong người. Không nhiều đâu, chỉ chếnh choáng thôi. Không nhiều đâu.
Nên vẫn có thể nhận ra đâu đó, cái sự cố vờ quên, cái sự cố không quan tâm, cái sự cố vờ hờ hững, cái sự ....
Chúng tôi đã khác.
Bàn tay đó, không còn lùa những ngón tay vào từng kẽ tay tôi, rồi siết nhẹ.
Tấm lưng đó, không còn là nơi tôi có thể dựa dẫm.
Mớ tóc sau gáy, không còn là nơi tôi có thể tùy tiện đặt đôi bàn tay và kéo anh vào lòng mình.
Chúng tôi đã khác. Tối nay. Chí ít thì, chúng tôi đều cố gắng để làm điều đó.

Sài gòn, 05.04.11