Thứ Tư, 26 tháng 1, 2011

Viết về cái sự nghèo.

Đặt tay lên bàn phím, type. But vẫn chưa quyết đinh được đặt tên cho entry này là gì.

Cả ngày nay, tôi chạy sáng đường sáng xá.
Đi kiếm tiền.
Tiền ở đâu mà kiếm?
Ở ngoài đường.
Nhưng rốt cuộc vẫn không thấy.

Gia Lai năm nay ăn Tết bự. Nghe nói cà phê & tiêu được giá.
Nhà tôi ăn Tết nghèo.

Không phải cái việc không có được cái Tết như nhà người ta khiến tôi buồn. Cái cảm giác thức dậy mỗi sáng, suy nghĩ cách này cách nọ để làm ra tiền. Để rồi cuối năm thấy mọi thứ vẫn vậy ( tức là trong tình trạng no tiền bạc) làm tôi phiền lòng. Cảm giác mệt mỏi, hụt hẫng, thấy tủi thân & một phần nào đó trách mắng cuộc sống này quả không công bằng.

Các bạn có tin vào quy luật nhân quả không?
Chắc tại hồi xưa, gia đình tôi làm nhiều điều không phải quá, nên bây giờ phải chịu nhiều kiếp nạn đến thế. Bây giờ phải còng lưng ra để trả hết cái nợ trần ai.

Mẹ khổ. Tôi cũng chả sung sướng gì.
Cuộc sống sao đầy dẫy những điều không hợp lý vậy nhỉ?

Cái sự khổ của Mẹ, tôi cũng chẳng cần phải kể ra đây để làm gì. Bởi nó chả có bút mực nào để tả nỗi.

Tôi chỉ ước 1 điều rằng, ông trời hãy làm ơn thương lấy giùm mẹ con tôi. Mau mau để cho tất cả những điều kinh khủng này qua đi, để gia đình tôi có 1 cuộc sống bình thường, giản dị, vừa đủ cho tất cả.

Quả thật, bây giờ nếu nói nhà tôi nghèo. Chắc chẳng ai tin. Mà điều đó đúng thật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét