Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010

Không đề 1.

Tôi viết không hay, những entry thường ngắn, cụt lũn, ý tứ thì hỗn độn. Đã vậy, còn mắc bệnh sai chính tả kinh niên. Đại loại như: "khoản thời gian", "thõa thuận"...

Nhưng lục trong draf, cả 1 đống bản nháp... Những entry có bắt đầu mà chưa kết thúc. Phần thì thiếu ý, phần thì không biết phát triển típ thế nào, phần thì thấy thật lãng nhách...
But xét cho cùng thì... Không sao, chả ai có thể chê trách được người khác trong chuyện tấm lòng cả. Tôi cũng là ngừoi có tâm viết đấy chứ, đó là chưa kể đến khoản cực kỳ tâm huyết với nghề. Ha ha...

Những entry đã được post, phần lớn lấy cảm hứng từ những phút giây thoát tục trong phòng tắm, sau một ngày dài & có dịp thả hồn theo mây gió.

Source: An green Saturday Afternoon_TuyetAn'Photo.

Thứ tôi cần bây giờ chính là việc định hình một giọng văn đặc trưng cho riêng mình (cũng giống như định hình 1 nét bản sắc riêng cho chính con người mình vậy á). Ngày xưa, đi học, sống trong môi trường sinh viên, con người mình mang 1 nét khác. Bây giờ, thế giới xung quanh mình đã thay đổi, tôi thấy mình vẫn không có gì khác lạ hơn so với những cô nàng, cậu chàng ngoài kia, những người same same mình cả. Nếu không stand out & khác biệt so với đám đông, tôi chỉ sẽ mãi ngồi đây.
Dạo này confused dữ lắm. Cơ hội đến không báo trước & ra đi lúc nào là điều mà ta khó đoán. Lựa chọn hay gạt bỏ vấn đề lựa chọn sang một bên nhỉ?
Thôi, hạ hồi phân giải. Ngày mai sẽ quyết.

Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

Đêm cuối tuần... Buồn.


"Nó chết rồi, con chim của tôi
Con chim se sẻ mới ra đời
Hôm qua nó hãy còn bay nhảy,
Chỉ một ngày giam, đã chết rồi.

Tôi muốn cô đơn dịu bớt sầu,
Nên tôi yêu nó, có gì đâu!!!
Tình thương vô ý gây nên tội,
Tôi đã tù, sao bắt nó tù?

Sao nỡ dù trong giây phút thôi
Bắt con chim nhỏ hận câm lời?
Sao không trả nó về cho mây gió?
Cho nó say sưa uống ánh trời?

Tôi dẫu dành com mớm nó ăn.
Đủ làm sao được, thiếu không gian!!!
Sao tôi không hiểu, sao không hiểu?
Để tội tình chưa, nó chết oan!"

Trích: "Con chim của tôi" - Tố Hữu.

Những vần thơ, giọng đọc con trẻ làm hiệ dần trong tôi những hình ảnh kỷ niêm một thời.

Viết tặng Mr. Hòa.

Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2010