Thứ Năm, 29 tháng 9, 2011

Vẻ đẹp hào nhoáng của 1 cô gái trẻ thị thành.

Rạo rực, hồi hộp chờ Tiki giao sách. And finally, em đến với tôi chiều qua.


Lăn xả, tận hưởng em trọn đêm qua; 2 đứa lục đục, lạo xạo cả đêm, đến nỗi sáng dậy đi làm mắt tôi đỏ, cay xè, vì 1 đêm thiếu ngủ.
Háo hức là thế, mong chờ là thế. Nhưng qua 1 đêm, tôi lại chán em rồi.
Không như những gì tưởng tượng. Không như những gì đã quảng cáo. Tôi thấy những câu chuyện có phần nhạt nhòa & có phần tiểu thuyết quá, không như những gì tôi mong đợi là bất cứ ai đọc cũng có thể nhìn thấy chính con người mình trong đó. Nào là những huyễn hoặc của việc mối tình toàn những nhân vật gặp lại nhau sau thời gian đi du học tận trời Tây, trời Tàu; những câu chuyện về cái chết, xe Audi, nước hoa; những nhục cảm.... Tôi không thấy trong đó những chân dung của mình, của bạn & của những đứa con trẻ tuổi xa cha mẹ lên thành phố lập nghiệp. Những nhân vật, những tình tiết quá xa rời thực tế.
Em mang vẻ đẹp hào nhoáng của 1 cô gái trẻ thành thị rộn ràng. Nhưng thật xa vời như những vì sao.

Trang viết ngắn của Đoàn Công Lê Huy cũng ko làm cho người đọc ấn tượng mạnh mẽ để có thể thức tỉnh.

Dẫu sao, cũng đã order 6 cuốn để tặng bạn bè. Dẫu sao cũng là lần xuất bản đầu tiên.
Làm kỉ niệm vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét