Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

Tối nay, tôi lại say.

Ngồi mà hàng tá những gạch đầu dòng chạy ra. Hàng tá muốn theo đôi bàn tay, chảy lên bàn phím.
- 1735km nè.
- Niềm tin nè.
- Job đối với những người mới ra trường nè.
- Tình yêu đơn phương? Có nên yêu đơn phương trọn đời ko nè?
- Dũng cảm khi từ bỏ? Hay quá sợ hãi mà níu kéo?
- Sự bất hiếu nè...
Hàng tá... Nhưng ko biết chọn cái gì? Bắt đầu từ đâu? Có lẽ, mình nên tổ chức & học cách viết lách 1 cách có "chiến lược". Ví như, láy cuốn sổ ra, viết những chủ đề mình muốn viết ra, gạch đầu dòng những ý tưởng khi nó chợt xuất hiện, để đó, rồi khi nào có hững lấy ra tổng hợp lại.
Haizz... Nghe giống nghệ thuật sắp đặt quá.

Chỉ có điều, tối nay mình lại có hơi men trong người. Không nhiều đâu, chỉ chếnh choáng thôi. Không nhiều đâu.
Nên vẫn có thể nhận ra đâu đó, cái sự cố vờ quên, cái sự cố không quan tâm, cái sự cố vờ hờ hững, cái sự ....
Chúng tôi đã khác.
Bàn tay đó, không còn lùa những ngón tay vào từng kẽ tay tôi, rồi siết nhẹ.
Tấm lưng đó, không còn là nơi tôi có thể dựa dẫm.
Mớ tóc sau gáy, không còn là nơi tôi có thể tùy tiện đặt đôi bàn tay và kéo anh vào lòng mình.
Chúng tôi đã khác. Tối nay. Chí ít thì, chúng tôi đều cố gắng để làm điều đó.

Sài gòn, 05.04.11

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét