Tham vọng, khát khao, ước muốn đạt được đôi khi đẩy con người ta đến tình trạng cảm thấy mọi thứ so messy, bừa bộn, hỗn độn, không đầu, không cuối, không ra thể thống gì. Người ta hay gọi nó bằng từ: cảm giác mất phương hướng.
Tối nay, chạy xe 1 mình trên con phố khuya. Nước mắt chỉ chực chảy tràn ra, nhưng tắt nghẹn lại, tạo thành những tiếng nất, những âm thanh ngắt quãng.
Đẩy cửa vào phòng, điều đầu tiên tôi nghĩ: mình muốn kéo đổ sập hết tất thảy những điều này xuống. Đập hết. Đập nát hết. Đập nát hết, làm lại cái mới.
Sống trên đời, điều gì là quan trọng nhất? Điều gì là quan trọng nhất?
- Là con cái. Sự viên mãn của gia đình.
- Danh vọng.
- Tiền bạc.
Giá như tấ cả những điều ấy, không điều gì là quan trọng cả, chúng ta sẽ không có gót chân asin. Giá như, không có tất cả những điều trên, chúng ta sẽ không đau khổ, không dằn vặt, không suy tính, không tuyệt vọng, không đau khổ, không................................
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét