Thứ Năm, 9 tháng 6, 2011

Trời không vội mưa.


Tôi nhớ anh kinh khủng, khi lái xe trên đường, trong khi ăn, lúc đang làm việc & kể cả khi đang tắm.

Tôi nhớ giọng nói ấm cúng, đôi lông mày rậm rì, bờ môi dày của anh.
Tôi nhớ đôi bàn tay thô ráp, to bản; cái pụng chắc nịnh, làn da mát rượi căng tràn sức trẻ của anh.
Tôi nhớ cái cười hả hê của anh mỗi khi được 1 cái gì đó vừa ý, nó trần tục 100%.

Tôi nhớ anh. Tôi nhớ cảm giác có anh bên cạnh mình.
Tôi nhớ nụ hôn anh đặt lên môi mình lúc trời về sáng.

Tôi khao khát có anh biết nhường nào.

Một đêm tháng 6, trời không vội mưa.





Chưa xong đâu, thế này thì chưa hoàn chỉnh cho 1 entry tràn ngập nổi nhớ. Đặt cục gạch đã, tô xi măng & sơn tường lúc khác.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét