Thứ Ba, 29 tháng 3, 2011

Điều gì là quan trọng?

Tham vọng, khát khao, ước muốn là điều tốt.

Tham vọng, khát khao, ước muốn đạt được đôi khi đẩy con người ta đến tình trạng cảm thấy mọi thứ so messy, bừa bộn, hỗn độn, không đầu, không cuối, không ra thể thống gì. Người ta hay gọi nó bằng từ: cảm giác mất phương hướng.

Tối nay, chạy xe 1 mình trên con phố khuya. Nước mắt chỉ chực chảy tràn ra, nhưng tắt nghẹn lại, tạo thành những tiếng nất, những âm thanh ngắt quãng.

Đẩy cửa vào phòng, điều đầu tiên tôi nghĩ: mình muốn kéo đổ sập hết tất thảy những điều này xuống. Đập hết. Đập nát hết. Đập nát hết, làm lại cái mới.

Sống trên đời, điều gì là quan trọng nhất? Điều gì là quan trọng nhất?
- Là con cái. Sự viên mãn của gia đình.
- Danh vọng.
- Tiền bạc.

Giá như tấ cả những điều ấy, không điều gì là quan trọng cả, chúng ta sẽ không có gót chân asin. Giá như, không có tất cả những điều trên, chúng ta sẽ không đau khổ, không dằn vặt, không suy tính, không tuyệt vọng, không đau khổ, không................................

Thứ Hai, 21 tháng 3, 2011

EM YÊU ANH

Solomon Fogelson

Anh có muốn, để em đi bên cạnh,
Và nhìn anh đến nghiêng nước nghiêng thành?
Anh có muốn, em hát cho anh nhé,
Để bài ca làm rung động hồn anh?

Anh có muốn, để em thành chiếc bóng,
Sẽ xé tan mọi xiềng xích trên đời?
Anh có muốn, để ngàn năm em đợi,
Như nước sông vẫn hướng biển mà trôi?

Rồi đêm đen sẽ thành bình minh đỏ,
Tuyết cũng sẽ tan thành nước mà thôi,
Nhưng sức em không chuyển dời được núi,
Anh chẳng yêu em, anh yêu ơi…

Bản dịch: Nina - Một góc của Nina

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2011

Hồng cánh xen.

Hôm nay, tôi luôn tự nhủ mình rằng:' Mỗi con người sinh ra, đều sẽ sánh vai nhân vật chính của chính cuộc đời của họ. Tuy nhiên, vì những lý do khác nhau, họ đôi khi đổi vai trở thành 1 nhân vật phụ, làm nền cho chính người khác, mà không hề nhận biết được điều đó. Vấn đề nằm ở chỗ, hãy lấy lại con người mình, vị trí của mình, quyền quyết định cuộc sống của mình. Đừng để người khác chi phối nó".


Tôi sẽ tìm thấy mình. Thấy chính con người mình trong mỗi giây trôi qua của cuộc sống này.

P/s: Sau 1 buổi chiều ở nhà ngủ mê mệt, tớ apply màu hồng cánh xem cho móng tay. Hic hic... Nice, but hok giống mình tý nào.

Thứ Năm, 17 tháng 3, 2011

Nếu cuộc sống cứ mãi bình yên.

Nếu cuộc sống cứ mãi bình yên...

Tối nay, có cuộc gặp với 1 quen thì cũng là quen, biết thì cũng là biết, nhưng hình như chỉ có vậy.
Câu chuyện vỡ vụn thành những khối, rời rạc. Hậu quả của việc tôi đồng thời chú ý đến anh, lắng nghe anh, mong muốn cùng anh chia sẽ nhưng cũng không muốn bỏ lỡ những bài hát thật hay đang bay đến vành tai. Chúng tôi về sớm.

Hoa tường vi nhuộm hồng mái nhà gỗ, suối chảy róc rách & màu đồng ấm áp của những cây vú sữa. Sài Gòn tối nay thật đẹp, một buổi tối thoáng đạt, mát mẻ hiếm thấy vào mùa này trong năm.

Toi chỉ đang suy nghĩ, khi mà cuộc sống này cữ mãi bình yên, tôi sẽ như thế nào?
Tối nay cũng là 1 đêm bình yên, tôi cảm thấy thế nào?

Bình Yên.

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2011

Đêm nay, có những giọt nước mắt.

11.00pm, m ca bước vào phòng. L hoa hoàng anh héo qut vì b giam gi khi không khí thông thoáng c ngày. Đi tm cho nàng đã.

Xà vào máy tính, tôi type vài dòng. Đêm nay, Nng, Gió và Lá li gp nhau. Gió khóc. Cô bun. Cô nói. Cô tâm s.

Nước mt, có l là điu mà người đàn ông s nht ph n. Khi trông thy người ph n bt k là khóc như thế nào: t tê, rơm rm, gào thét, khóc ngt... hay khóc trong im lng, h đu cm thy lúng túng. H s, h lúng túng ch đơn gin vì h ko hiu nhng git nước mt có ý nghĩa nghì?

Why she khóc?


Source: InfoKonnect.com

Ngt mt ni, h s chng bao gi hiu được điu đy.

To Gió: C khóc đi nàng . Khóc cho tan ni lòng. Ri gói nó li tht chc, vt sang 1 bên. Sng và tiếp tc chiến đu. Bi tt c đu là th thách, Gió biết mà. Cuc đi này thì lm th thách oái ăm lm. C gng nhé.

Love you!!!

Thứ Hai, 14 tháng 3, 2011

14.03.11


Angelina Jolie
Event: the MOCA NEW 30th anniversary gala
Place: Los Angeles, California, USA
Time: November 14, 2009

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

Tôi vẽ thời gian bằng màu của nỗi nhớ.

Đây có lẽ là một trong số những dấu mark + nặng ký đối với những ai muốn tạo phông nền lãng mạn cho cuộc gặp gỡ tình nhân hoặc khi bày tỏ tình cảm của mình.



Khi 18, tôi đã yêu bài hát này siết bao. Nó gắn liền với mối tình đầu chết trong lặng câm. Chính xác là tôi đã yêu đơn phương, mối tình đơn phương 4 năm.

Lần đầu tiên anh "lọt vào mắt xanh của tôi" là trên sân bóng. Tôi luôn yêu những chàng trai có máu thể thao trong người. Anh có thể đá bóng, đánh bóng chuyền cực đỉnh & cầm vợt cầu lông cũng chả kém phần thanh lịch tý nào. Tôi nghĩ bơi thì đương nhiên thôi. Tuy đã ráng đợi lắm rồi mà lũ chúng tôi cũng không thể đợi nổi đến ngày Trường cấp 3 thân yêu động thổ cái bể bơi như đã hứa hẹn, nên tôi đã có dịp trông thấy anh bơi đâu. Chuyện bơi lội này chỉ là do sự suy diễn của tôi thôi.

Tôi nhớ rằng anh có bàn tay đẹp, khỏe và to; bàn tay tôi có thể nằm ngọn, yên lặng không nhúc nhích trong cái tổ ấm áp đó. Đó là phần cơ thể của anh mà tôi thích nhất.

Anh hát hay. Không biết chơi nhạc cụ (thậm chí là ghitar) - Những người đàn ông sau này, người mà tôi yêu thương, cũng thật kỳ lạ, họ cũng đều như vậy, hát được mà không đánh đàn được. Kỳ lạ nhỉ???

Anh cũng thông minh. Phải thú nhận rằng tôi cũng dành nhiều phần tình cảm cho những chàng trai thông minh. Họ thông minh để còn nói chuyện với tôi nữa chứ ( ha ha.. Kidding).

Tối nay, tôi bỗng thấy nhớ, thấy thèm cái cái giác rộn ràng, sao xuyến, nô nức của tình yêu tuổi mới lớn. Tối thấy nhớ anh, tình yêu đầu tiên.

P/s: Tôi mừng, vì khi ấy, chúng tôi đã chưa hôn nhau. Oh, Thnx God!!!

Chủ Nhật, 6 tháng 3, 2011

Timeless is more.



Natalia Vodianova
Event: French Vogue's 90th Aniverary (masked ball)
Time: 30 Sep 2010
Location: Hotel Pozzo di Borgo, Paris, France.

Tháng 3 - mùa con ong đi lấy mật.


Tháng 3 về, tôi đã xa nhà,

- để không còn được nhìn thấy những cánh bướm dập dờn trên những cánh đồng hoa dại,

- để thấy rừng cao su thay lá xanh mơn mởn,

- để chạy theo những tia nắng mặt trời đỏ cam mỗi khi chiều tà trên đường vào Trang Trại,

- để ngắm những đồi cà phê nở hoa trắng xóa, thơm ngọt.

Gia Lai đẹp nhất là sau Tết Âm Lịch. Kỳ quốc lễ này vừa kết thúc cũng là mùa lễ hội của người đồng bào ít người bắt đầu. 3 ngày Tết, 7 ngày xuân, 30 ngày tháng Giêng vui vầy.

Về Tết đợt này, tôi bỗng thấy nơi đấy, nơi mà một phần trong tôi gắn chặt với ấy (*), đẹp lạ thường. Cái đẹp của 1 người thiếu nữ đang độ tuổi dậy thì, căng tràn sức sống và tôi như vui khi mỗi lần gặp lại, tôi lại thấy những phần mới mẻ phát triển/này nở thêm trên thân thể của cô thiếu nữ có đôi mắt trong veo ấy.

Cô gái ấy sống trong mỗi hơi thở, cùng tôi.

Trên hình là bụi cỏ dại mọc trên móng nền nhà sau tớ. Cô nàng nào lại không khẽ thốt lên khi nhìn những cánh bướm dập dờn đầy mê hoặc như thế chứ.

(*): Tôi đến thăm lại nơi ấy khi tôi khoản 8 tuổi. Ngôi nhà ngày xưa Ba & Mẹ cùng xây dựng nên. Nhau + rốn của tôi được Ba chôn dưới bụi chuối sau nhà. Lúc ấy nó vẫn còn.